Childstories.org
  • 1
  • Bọn trẻ
    Truyện cổ tích
  • 2
  • Sắp xếp theo
    thời gian đọc
  • 3
  • Hoàn hảo
    để đọc to
Chim ưng thần
Grimm Märchen

Chim ưng thần - Truyện cổ tích của Anh em Grimm

Thời gian đọc cho trẻ em: 22 phút

Ngày xưa, có một ông vua trị vì vào thời nào, tên gì, tôi không nhớ rõ nữa. Vua không có con trai, chỉ có một cô con gái duy nhất, cô lại đau ốm luôn, không thầy thuốc nào chữa khỏi được. Nghe lời tiên tri là công chúa ăn táo sẽ khỏi bệnh, nhà vua liền cho truyền báo khắp trong nước: ai dâng lên cho công chúa thứ táo ăn vào sẽ khỏi hết bệnh tật, người ấy sẽ được kết duyên cùng nàng và lên ngôi vua. Một bác nông dân có ba người con trai cũng hay được tin ấy. Bác liền bảo người con trai cả:

– Con lên buồng kho, lấy một giỏ đầy táo ngon chín đỏ ối, rồi mang vào tiến vua. May ra công chúa ăn táo ấy mà khỏi hết bệnh tật thì con sẽ được phép kết duyên cùng nàng, rồi lên nối ngôi vua cha. Người con trai cả làm như lời cha dặn và lên đường ra đi. Chàng đi được một thôi đường thì gặp một ông già bé tí hon, tóc hoa râm, ông hỏi chàng mang gì trong giỏ. Chàng trai – tên là Ulrich – đáp:

– Toàn là chân ếch thôi! Nghe vậy, người Tí Hon nói:

– Ồ thì cứ coi như là vậy đi và cũng chỉ là như vậy. Nói xong, người Tí Hon lại tiếp tục đi. Đi hoài, đi mãi, cuối cùng Ulrich đã tới được cung vua. Chàng báo là mình có mang loại táo công chúa ăn vào sẽ khỏi hết bệnh tật. Nghe tin ấy, vua mừng lắm, cho đòi Ulrich vào. Nhưng ôi thôi, khi chàng mở giỏ ra thì chẳng thấy táo đâu mà chỉ toàn chân ếch nằm trong giỏ, chân ếch hãy còn tươi đang ngọ ngoạy. Việc ấy làm vua nổi giận, cho lính xua đuổi chàng ra khỏi cung điện. Về đến nhà, chàng kể lại cho cha nghe đầu đuôi câu chuyện. Nghe xong câu chuyện, cha sai con thứ hai là Samuel đi. Nhưng sự việc đến với chàng ta cũng y hệt như đối với Un-rich. Chàng ta cũng gặp một người bé Tí Hon, tóc hoa râm, ông hỏi chàng mang gì trong giỏ, Samuel trả lời:

– Chỉ toàn lông lợn! Người bé Tí Hon tóc hoa râm nói:

– Ờ thì cứ coi như là vậy đi và cũng chỉ là như vậy! Tới cung vua, Samuel nói mình có loại táo công chúa ăn vào sẽ khỏi hết bệnh tật. Lính canh không cho vào, nói đã có một tên đến đây nói như vậy, tên ấy làm họ bị mọi người giễu cợt, coi họ như những thằng điên. Samuel kêu nài mãi, hứa quả quyết rằng mình có loại táo ấy, giờ chỉ cần họ cho vào dâng vua. Rồi lính canh cũng tin chàng, dẫn chàng vào chầu vua. Nhưng khi chàng mở giỏ ra thì chỉ toàn là lông lợn. Chuyện đó làm vua nổi trận lôi đình, sai lính đánh Samuel một trận nên thân rồi đuổi chàng ra ngoài. Về tới nhà, chàng kể lại cho cha nghe đầu đuôi câu chuyện. Rồi đến lượt người con trai út, cả nhà vẫn gọi chàng là thằng ngốc Hans, chàng hỏi cha liệu mình mang táo đi có được không? Người cha bảo:

– Ờ, có khi trong chuyện này mày lại là người hợp nhất. Mấy đứa tinh khôn còn chẳng làm nên trò trống gì nữa là mày! Mày tính làm gì bây giờ? Nhưng người con trai út cũng không chịu thôi:

– Ấy, đời thế đấy, cha ạ! Con cũng muốn đi. Người cha liền bảo:

– Đi ngay cho khuất mắt tao, đồ ngu si! Mày thì phải đợi cho đến khi nào tinh khôn hơn chút nữa. Nói rồi bác quay lưng đi. Nhưng Hans túm ngay lấy áo cha mà nói:

– Ấy cha ơi, con vẫn cứ muốn đi! Người cha nổi cáu bảo con:

– Thôi thì mặc xác mày! Mày muốn đi đâu thì đi! Chắc lại trở về tay không thôi! Cậu út mừng quá, nhảy lên. Người cha nói:

– Ờ, giờ thì mày giỡn như thằng điên ấy, mày thì chỉ có ngày một ngốc hơn mà thôi. Những lời nói ấy đối với Hans chẳng có nghĩa lý gì cả, chàng ta vẫn cười đùa như thường. Vì lúc ấy trời đã tối, chàng nghĩ bụng đợi đến mai, hôm nay có đi cũng không tới được cung vua. Đêm nằm mà không tài nào chợp mắt được, chàng vừa thiếp đi đã mơ tưởng ngay tới cô thiếu nữ xinh đẹp, tới những lâu đài, vàng bạc và nhiều thứ khác nữa. Sớm tinh mơ ngày hôm sau chàng đã lên đường. Chàng gặp ngay người bé tí hon, lẻo khoẻo, vận quần áo xám trắng, hỏi chàng có gì trong giỏ. Hans nói là mình có loại táo công chúa ăn vào sẽ khỏe mạnh, khỏi hết bệnh tật. Người Tí Hon nói:

– Ờ thì cứ coi là như vậy đi và chắc là như vậy! Nhưng ở cung điện, lính canh khăng khăng từ chối không để cho Hans vào, vì đã có hai tên xưng là mang táo tiến vua, nhưng một đứa thì mang chân ếch tươi đến, còn tên kia thì mang lông lợn. Nhưng vì Hans van nài mãi, chàng nói chàng không mang chân ếch tới, chàng đem toàn táo ngon nhất nước tiến vua. Chàng ăn nói chân thành, lính canh cổng nghĩ chắc chàng không nói dối nên cho chàng vào. Họ đã không lầm, vì khi Hans mở giỏ trước mặt vua thì thấy toàn là táo chín vàng óng nom thật thơm ngon. Vua mừng lắm, cho quân hầu mang táo lại cho công chúa ăn, hồi hộp ngồi đợi người đến báo kết quả ra sao. Chỉ một lát sau đã có người mang tin lại. Nhưng các bạn có biết đó là ai không? Người đó chính là công chúa. Vừa mới ăn xong táo, công chúa thấy người khỏe khoắn hẳn lên, nhảy ra khỏi giường đi đến gặp vua. Không ai tả được hết nỗi vui mừng của nhà vua. Nhưng giờ nhà vua lại không muốn gả công chúa cho Hans. Vua bảo, trước hết chàng phải đóng một chiếc thuyền đi trên cạn nhanh hơn đi dưới nước. Chàng Hans chấp thuận, về nhà kể lại sự việc xảy ra. Cha liền bảo Ulrich vào rừng lấy gỗ đóng một chiếc thuyền như vậy. Chàng làm việc cần cù, vừa làm vừa huýt sáo. Đúng giữa trưa, khi mặt trời đứng giữa đỉnh đầu, có một người bé nhỏ tóc hoa râm đến hỏi chàng làm gì. Ulrich trả lời người đó:

– Muỗng gỗ! Người bé nhỏ tóc hoa râm bảo:

– Ờ thì cứ coi là như vậy đi và chắc là như vậy! Đến tối, Ulrich nghĩ rằng mình đã đóng xong một chiếc thuyền, nào ngờ lúc ngồi vào thì đó chỉ toàn là muỗng gỗ. Hôm sau Samuel vào rừng, nhưng sự việc xảy ra cũng y hệt như đối với Ulrich. Đến ngày thứ ba chàng ngốc Hans mới vào rừng. Chàng đẽo, đóng miệt mài, cả khu rừng vang tiếng gỗ chan chát, chàng vừa làm vừa huýt sáo vui vẻ. Đến giữa trưa, lúc trời nóng bức nhất thì có người bé nhỏ tóc hoa râm đến hỏi chàng làm gì. Chàng đáp:

– Đóng một chiếc thuyền đi trên đồng khô cạn nhanh hơn là đi dưới nước. Và chàng còn nói là khi nào làm xong thuyền, chàng sẽ được cưới công chúa làm vợ. Người bé nhỏ bảo:

– Ồ, giờ thì cứ coi như có một chiếc thuyền như vậy đi và chắc chắn là như vậy! Chiều tối, khi mặt trời lặn, chàng Hans đã làm xong chiếc thuyền, mái chèo và các bộ phận khác. Chàng ngồi vào thuyền, chèo thuyền vào kinh thành. Thuyền chạy nhanh như gió. Thấy chiếc thuyền từ đằng xa, nhưng vua vẫn không muốn gả công chúa cho Hans. Vua bảo, chàng phải làm thêm một việc: chăn một trăm con thỏ từ sớm tinh mơ đến tối mịt, nếu để lạc mất một con thì cũng không lấy được công chúa. Hans cũng vui lòng nhận lời. Ngay ngày hôm sau chàng cùng đàn thỏ ra đồng cỏ, chàng luôn luôn để ý canh chừng, không để con nào trốn cả. Một vài giờ trôi qua, một nữ tỳ ở cung điện đến bảo Hans phải đưa ngay một con thỏ vì có khách. Han-xơ nhận ra ngay mưu kế, chàng bảo chưa có thỏ, nếu vua có thể đợi đến mai hãy mời khách món thỏ hồ tiêu thì thế nào cũng có thỏ. Nữ tỳ cũng không chịu thôi, lăn ra khóc ăn vạ. Lúc đó Hans bảo, nếu công chúa thân chinh lại, thì chàng sẽ đưa cho một con thỏ. Nữ tỳ về cung và công chúa thân chinh lại thật. Trước khi công chúa tới gặp Hans thì người bé nhỏ tới, hỏi chàng đang làm gì. Chàng đáp là chàng phải chăn một trăm con thỏ, không được để một con nào trốn mất. Nếu làm được điều đó thì sẽ được lấy công chúa và lên ngôi vua. Người bé nhỏ nói:

– Thế cũng tốt! Đây, cho anh chiếc còi này, nếu có con nào chạy trốn, chỉ cần thổi còi, thế nào nó cũng quay trở lại. Khi công chúa đến, Hans đặt một con thỏ vào tạp dề của nàng. Nhưng khi nàng mới đi được chừng một trăm thước thì Han-xơ thổi còi. Thỏ nhảy ngay khỏi tạp dề, chạy về với bầy, vì lâu nay nó đã quen sống có bầy rồi. Tối đến, Hans chỉ việc thổi còi, đến xem đã đủ chưa, xua cả đàn về cung điện. Nhà vua hết sức ngạc nhiên khi thấy Hans chăn nổi một trăm con thỏ, không mất mát con nào. Nhưng rồi vua vẫn nhất định không chịu gả con gái cho Hans. Vua bảo chàng phải mang đến dâng vua một cái lông đuôi chim ưng thần đã. Hans chuẩn bị hành lý, rồi cứ thế thẳng đường mà đi. Tối thì chàng tới một tòa lâu đài, chàng xin ngủ lại, vì hồi đó chưa có quán trọ dọc đường. Ông chủ lâu đài vui vẻ nhận lời và hỏi chàng định đi đâu. Hans đáp:

– Đến chỗ chim ưng thần.

– Á, đến chỗ chim ưng thần đấy à? Người ta thường kể lại là chim ấy biết mọi chuyện trên đời. Tôi mất chiếc chìa khóa hộp tiền bằng sắt. Anh làm ơn hỏi chim ưng thần xem chiếc chìa khóa biến đi đâu nhé. Hans đáp:

– Được, tất nhiên chuyện đó tôi có thể giúp được. Sáng hôm sau chàng lại lên đường. Tối đến, chàng lại nghỉ chân ở một tòa lâu đài nằm ngay bên đường. Khi mọi người ở lâu đài biết chàng định đến chỗ chim ưng thần, họ nói trong gia đình họ có cô con gái ốm, đã dùng nhiều phương thuốc mà vẫn chưa thấy chuyển bệnh, nhờ chàng làm ơn hỏi chim ưng xem có cách gì chữa để cho cô gái trở lại khỏe mạnh. Hans nói là chàng sẵn lòng làm việc ấy, rồi lại ra đi. Chàng tới một bến sông. Đáng nhẽ bến sông phải có đò ngang, nhưng lại có một người to lớn vạm vỡ chuyên chuyển mọi người qua sông. Người ấy hỏi Hans đi đâu. Hans đáp:

– Đến chỗ chim ưng thần. Người đó dặn Hans:

– Này, nếu anh có gặp chim, nhớ hỏi chim hộ tôi, tại sao tôi cứ phải chuyển tất cả mọi người qua sông mãi như thế? Hans đáp:

– Vâng, tôi sẽ hỏi cho. Người kia đặt chàng lên vai, cõng đưa chàng qua sông. Đi mãi, cuối cùng Hans tới được nhà chim ưng thần, nhưng chim đi vắng, chỉ có vợ ở nhà. Vợ chim hỏi chàng muốn gì. Hans kể cho vợ chim nghe đầu đuôi câu chuyện: chàng muốn có một chiếc lông đuôi chim ưng thần, rồi ở lâu đài nọ, người ta đánh mất chiếc chìa khóa hộp tiền mới, lại ở một lâu đài khác có cô thiếu nữ bị bệnh, chàng muốn biết cái gì có thể chữa cho nàng bình phục, rồi gần đây có một con sông, có một người đàn ông cứ phải lội đưa người qua sông, chàng cũng muốn biết tại sao người đàn ông đó lại phải cõng đưa mọi người sang sông mãi như thế…
Vợ chim ưng thần bảo:

– Chà, anh bạn thân mến của tôi nên nhớ điều này: không ai nói chuyện với chim ưng thần được đâu. Nó ăn thịt tất cả mọi người. Nhưng nếu anh muốn thì anh cứ chui vào nằm dưới gầm giường nó. Trời khuya, khi nó đã ngủ say, anh có thể vươn tay ra mà giật lấy một chiếc lông đuôi. Còn những điều anh muốn biết thì cứ để tôi hỏi hộ cho. Hans rất thỏa mãn về chuyện đó. Chàng chui vào nằm dưới gầm giường. Đến tối, chim ưng thần về. Vừa mới bước chân vào buồng, nó đã nói ngay với vợ:

– Mình này, ta ngửi thấy mùi thịt người. Vợ đáp:

– Đúng đấy. Hôm nay có một người đã đến đây, nhưng hắn lại đi rồi. Chim ưng thần không hỏi han gì nữa. Nửa đêm, lúc chim ưng thần đang ngáy o o như kéo gỗ thì Hans vươn tay lên, giật một chiếc lông đuôi của chim ưng thần. Chim ưng thần giật thót một cái và bảo:

– Mình này, ta ngửi thấy mùi thịt người. Mà hình như nó giật một chiếc lông đuôi của ta. Vợ chim liền bảo:

– Đúng là mình mê ngủ rồi. Tôi đã bảo mình là hôm nay có một người đến đây, nhưng hắn lại đi ngay. Hắn kể tôi nghe đủ thứ chuyện. Nào là ở tòa lâu đài nọ người ta đánh mất chìa khóa hộp tiền mới, không tìm thấy nữa. Chim ưng thần nói:

– Trời, đúng là đồ ngu! Chìa khóa nằm dưới đống củi sau cửa ra vào ở nhà kho ấy.

– Hắn lại còn bảo là ở một tòa lâu đài khác có một cô con gái bị bệnh, mọi người không biết dùng cách gì để chữa cho cô khỏi bệnh. Chim ưng thần nói:

– Trời, đúng là đồ ngu dốt! Dưới gầm cầu thang trong hầm nhà có một con cóc lấy tóc của cô ta làm tổ. Nếu cô ấy lấy lại được tóc thì khỏi bệnh.

– Rồi hắn lại kể ở nơi kia có một con sông, có một người đàn ông cứ phải lội cõng đưa mọi người qua sông. Chim ưng thần nói:

– Trời, đúng là thằng ngu dốt! Nó chỉ việc thả một người xuống giữa sông thì tự khắc nó không phải cõng ai sang sông nữa. Sớm tinh mơ, chim ưng thần đã dậy đi. Hans chui ở gầm giường ra, tay cầm chiếc lông chim đẹp. Chàng lại nghe biết tất cả những điều chim ưng thần nói về chiếc chìa khóa, về cô con gái và về người đàn ông. Vợ chim ưng thần còn kể lại tất cả một lần nữa cho chàng nghe để khỏi quên. Sau đó chàng lên đường về nhà. Trước tiên chàng đến chỗ người đàn ông ở bên bờ sông, người đó hỏi ngay chàng rằng chim đã nói gì. Han-xơ nói cứ cõng mình qua sông đã rồi chàng sẽ nói cho mà nghe. Người đó cõng ngay chàng qua sông. Sang tới bên kia sông rồi, Han-xơ bảo người đó rằng chỉ việc thả một người xuống giữa dòng sông thì không phải cõng đưa ai sang sông. Người này vô cùng mừng rỡ, bảo Hans là muốn cõng chàng qua sông rồi lại cõng đưa trở về bên này sông để tỏ lòng biết ơn. Hans từ chối, nói là không muốn người kia mệt nhọc vì mình, chàng rất hài lòng về những cử chỉ ấy. Rồi chàng lại đi. Chàng tới lâu đài nơi cô gái bị bệnh. Vì cô không đi được nên Hans cõng cô trên vai rồi đi xuống hầm nhà, lấy ở gầm cầu thang cái tổ cóc đặt vào tay cô. Cô nhảy từ vai chàng xuống, chạy lên cầu thang trước Hans, trở lại khỏe mạnh như xưa. Cha mẹ cô mừng lắm. Nhà có bao nhiêu vàng bạc đều đưa ra, Hans muốn lấy gì cha mẹ cô cũng xin biếu. Tới lâu đài mà chàng đã trọ lại đêm đầu tiên, Han-xơ đi thẳng vào nhà kho để củi, tìm thấy ngay chiếc chìa khóa nằm dưới đống củi sau cửa ra vào và mang chìa khóa lên cho chủ lâu đài. Ông ta mừng rỡ vô cùng, liền lấy rất nhiều vàng trong hộp ra để thưởng tặng Hans, ngoài ra còn biếu đủ mọi thứ, cả bò sữa, dê, cừu. Hans đến cung vua với tất cả những đồ biếu ấy, nào là tiền, vàng bạc, nào là bò sữa, cừu, dê. Vua hỏi chàng lấy ở đâu ra tất cả của cải ấy. Hans bảo là ai muốn lấy bao nhiêu chim ưng thần cũng cho. Lúc đó vua nghĩ bụng, mình cũng cần những thứ đó. Rồi vua lên đường để tới chỗ chim ưng thần. Nhưng khi vua đến sông thì vua đúng là người đầu tiên đến từ khi Hans đi qua. Người đàn ông kia thả vua xuống giữa dòng sông rồi đi mất. Vua bị chết đuối. Còn Hans cưới công chúa và lên ngôi vua.

Đọc một câu chuyện cổ tích ngắn khác (5 phút)

LanguagesLearn languages. Double-tap on a word.Learn languages in context with Childstories.org and Deepl.com.

Ngữ cảnh

Diễn giải

Ngôn ngữ

„Chim ưng thần“ là một câu chuyện cổ tích nằm trong bộ sưu tập của Anh em nhà Grimm, mang đậm nét đặc trưng của các truyện cổ tích châu Âu. Câu chuyện kể về một vị vua có cô con gái duy nhất ốm yếu và không có cách nào chữa khỏi. Nhà vua nghe lời tiên tri rằng công chúa ăn một loại táo đặc biệt sẽ khỏe mạnh và quyết định tìm kiếm loại táo này với lời hứa gả con gái và ngai vàng cho người tìm được.

Ba người con trai của một bác nông dân quyết tâm thử vận may. Hai người con trai đầu tiên, Ulrich và Samuel, đều gặp một người Tí Hon lạ lùng trên đường đi, và khi họ tự mãn nói những điều không thật, thứ họ mang theo trong giỏ đã biến thành những thứ vô dụng. Chỉ có người con trai út, Hans, kẻ bị coi là ngốc nghếch, trung thực trả lời rằng anh mang táo để cứu công chúa. Trên đường đi và bằng lòng chân thành của mình, Hans đã thành công trong việc mang đến những quả táo thực sự cứu công chúa.

Mặc dù hoàn thành nhiệm vụ, vua không muốn giữ lời hứa và giao cho Hans những thách thức khó khăn hơn như đóng thuyền đi trên cạn và chăn một trăm con thỏ. Với sự giúp đỡ của người Tí Hon, Hans đã hoàn thành tất cả các nhiệm vụ. Cuối cùng, vua buộc phải giao công chúa cho Hans.

Điều thú vị trong câu chuyện là sự xuất hiện của chim ưng thần, người mang những khả năng siêu nhiên và thông điệp thông thái, đồng thời thể hiện lòng kiên nhẫn và lòng tốt của Hans cũng như sự giúp đỡ bất ngờ từ các nhân vật khác như người Tí Hon và vợ của chim ưng.

Câu chuyện truyền tải thông điệp về giá trị của lòng trung thực, lòng kiên nhẫn và lòng tốt, đồng thời cũng chỉ ra rằng ngay cả những người tưởng như ngốc nghếch hay thiếu khả năng lại có thể làm nên điều kỳ diệu nhờ ý chí và sự chân thành của mình.

Câu chuyện „Chim ưng thần“ của Anh em nhà Grimm mà bạn mô tả là một mẫu truyện cổ tích điển hình, nơi người con trai út, thường được xem là „thằng ngốc“, lại chính là người vượt qua mọi thử thách và giành được phần thưởng lớn nhất. Như trong các câu chuyện cổ tích khác của Grimm, yếu tố kỳ ảo và những bài học đạo đức luôn được nhấn mạnh.

Trong câu chuyện này, người con trai út tên Hans không chỉ có lòng kiên nhẫn mà còn có lòng dũng cảm và chân thành, những phẩm chất giúp chàng vượt qua những thử thách mà những người khác không thể. Nhân vật người Tí Hon với câu nói „Ờ thì cứ coi như là vậy đi và chắc là như vậy“ cũng đóng vai trò then chốt trong sự thành công của Hans. Người Tí Hon này dường như mang ý nghĩa của một phép màu, giúp cho anh chàng ngốc nghếch thành công trong khi hai người anh thông minh hơn lại thất bại.

Nhà vua trong câu chuyện mang một nét đặc trưng của các nhân vật quyền lực trong truyện cổ tích, đôi khi họ đưa ra những thử thách khó khăn để đảm bảo chỉ người xứng đáng nhất mới có thể nhận được phần thưởng. Sự thay đổi thái độ của nhà vua khi thấy Hans đem về được nhiều của cải cũng phản ánh một khía cạnh của con người trước những giá trị vật chất.

Cuối cùng, thông điệp của câu chuyện có thể nhấn mạnh tầm quan trọng của sự trung thực, lòng dũng cảm và đôi khi là một chút may mắn. Đôi khi, những ai bị xã hội coi thường hoặc đánh giá thấp lại có thể đạt được những điều phi thường nhờ vào phẩm chất nội tâm của họ.

Câu chuyện cổ tích „Chim ưng thần“ của anh em nhà Grimm chứa đựng nhiều yếu tố ngôn ngữ học thú vị, giúp người đọc khám phá sâu hơn về cách kể chuyện và những thông điệp tiềm ẩn trong văn hóa dân gian.

Trình Tự Cấu Trúc: Câu chuyện tuân theo cấu trúc ba phần phổ biến trong các truyện cổ tích: Mở đầu vấn đề (vua cần táo chữa bệnh cho công chúa), phát triển và phức tạp hóa tình tiết (ba người con trai tìm táo, từ đó mở rộng các thử thách như đóng thuyền, chăn thỏ), và kết luận (Han-xơ thành công và cưới công chúa). Sự lặp lại trong cấu trúc ba phần khi ba anh em lần lượt thử tìm táo và đóng thuyền nhấn mạnh yếu tố nỗ lực và kiên trì.

Nhân Vật Tượng Trưng: Nhân vật tí hon và chim ưng thần đại diện cho sự thông thái và khả năng siêu nhiên, đóng vai trò then chốt trong việc giúp đỡ Hans vượt qua thử thách. Hans, người con trai út, thể hiện hình mẫu „người ngốc“ (anti-hero) thường thấy trong cổ tích Đức, nhấn mạnh rằng sự ngây thơ, chân thành thường vượt qua sự thông minh, xảo quyệt.

Lối Kể Chuyện: Ngôn ngữ giản dị, gần gũi, với nhiều đối thoại mang tính lặp lại giúp người nghe dễ dàng ghi nhớ và theo dõi câu chuyện. Những chi tiết thần kỳ như thuyền đi trên cạn, còi gọi thỏ phản ánh tính chất kỳ diệu trong truyện cổ tích, tạo nên sức hấp dẫn kỳ thú cho người đọc.

Thông Điệp: Câu chuyện truyền tải thông điệp về sự kiên trì, lòng tốt và sự chân thành. Dù bị coi là ngốc nghếch, Hans không từ bỏ, và qua đó, chàng đạt được thành công và danh vọng. Các mưu mẹo và thử thách từ nhà vua cũng là bài học về lòng tham và sự không bằng lòng với hiện tại.

Yếu Tố Văn Hóa: Những tình tiết như lời tiên tri, sự can thiệp của các thế lực siêu nhiên phản ánh tín ngưỡng, quan niệm của người Đức xưa về số phận và phép màu. Sự phân chia giai cấp (vua, nông dân) và đặc quyền (trao thưởng công chúa) thể hiện cấu trúc xã hội thời bấy giờ.

Câu chuyện „Chim ưng thần“ không chỉ mang giá trị giải trí mà còn chứa đựng những bài học đạo đức, văn hóa sâu sắc, được thể hiện qua ngôn ngữ kể chuyện tinh tế và mộc mạc của anh em nhà Grimm.


Thông tin phân tích khoa học

Chỉ số
Giá trị
Con sốKHM 165
Aarne-Thompson-Uther Chỉ mụcATU Typs 610
Bản dịchDE, EN, DA, ES, FR, PT, IT, JA, NL, PL, RU, TR, VI, ZH
Chỉ số khả năng đọc của Björnsson14.3
Flesch-Reading-Ease Chỉ mục96.5
Flesch–Kincaid Grade-Level3.4
Gunning Fog Chỉ mục5.9
Coleman – Liau Chỉ mục3.7
SMOG Chỉ mục4.6
Chỉ số khả năng đọc tự động1.3
Số lượng ký tự13.411
Số lượng chữ cái9.918
Số lượng Câu209
Số lượng từ2.994
Số từ trung bình cho mỗi câu14,33
Các từ có hơn 6 chữ cái0
Phần trăm các từ dài0%
Tổng số Âm tiết3.390
Số tiết trung bình trên mỗi từ1,13
Các từ có ba Âm tiết11
Tỷ lệ phần trăm từ có ba âm tiết0.4%
Câu hỏi, nhận xét hoặc báo cáo kinh nghiệm?

Chính sách bảo mật.

Những câu chuyện cổ tích hay nhất

Quyền tác giả © 2025 -   Về chúng tôi | Bảo vệ dữ liệu |Đã đăng ký Bản quyền Cung cấp bởi childstories.org

Keine Internetverbindung


Sie sind nicht mit dem Internet verbunden. Bitte überprüfen Sie Ihre Netzwerkverbindung.


Versuchen Sie Folgendes:


  • 1. Prüfen Sie Ihr Netzwerkkabel, ihren Router oder Ihr Smartphone

  • 2. Aktivieren Sie ihre Mobile Daten -oder WLAN-Verbindung erneut

  • 3. Prüfen Sie das Signal an Ihrem Standort

  • 4. Führen Sie eine Netzwerkdiagnose durch